Nhật ký 20 tháng cứu con trên đất Mỹ – Kỳ cuối: Rung chuông chiến thắng

Ngày con bé được rung chuông chiến thắng sau khi kết thúc hoá trị tại Mỹ, mọi người đều tới và nói chúc mừng mẹ con tôi, chúc mừng con bé đã đi qua trọn vẹn hành trình ấy.

Tất nhiên trong những tháng cuối cùng lịch trình của chúng tôi cũng bận rộn và gấp gáp hơn. Các bác sĩ khác lần lượt tới gặp mẹ con tôi, có hôm chúng tôi phải gặp 4-5 vị bác sĩ khác nhau.

>> Nhật ký 20 tháng cứu con trên đất Mỹ – Kỳ 1: Đã từng nghĩ đến chuyện hiến tạng

>> Nhật ký 20 tháng cứu con trên đất Mỹ – Kỳ 2: Những ngày u ám như mùa đông

>> Nhật ký 20 tháng cứu con trên đất Mỹ – Kỳ 3: Tôi đã ngã vị kiệt sức

Tất cả mọi người đều biết Hannah sắp trở về Việt Nam, họ cố gắng làm tất cả các bước kiểm tra cuối cùng kết thúc theo đúng thời gian dự kiến về nước của mẹ con tôi.

Lần cuối con bé gặp Bs Thomas (người phụ trách kiểm tra hướng dẫn therapy cho con bé), ông ấy là người Mỹ gốc Hoa. Ông ấy cầm tay con bé và nói ông ấy rất vinh dự được gặp Hannah. Rồi cô Laurent thì ngồi bệt dưới đất và đi giày cho con bé từng chút và dặn dò con bé. Bs Brian là Bs chính của Hannah thì bế con bé đi chơi và thổi bong bóng cho con bé.

Bs điều trị nội trú là người Mỹ gốc Hàn Quốc thì nói con bé là đừng sợ hãi gì cả, cứ làm như con bé đã làm ở đây là được. Rồi những y tá điều đưỡng và hành chính, tất cả đều ra tạm biệt Hannah.

Hành trình 20 tháng con bé gắn bó với lầu 4 đó, mỗi lần con bé vào đều chạy lung tung khắp lầu 4 và chui rúc khắp mọi nơi để chào hỏi làm quen và xin kẹo ăn rồi xin tranh và bút màu. 

Chỉ có một lần con bé lên lầu 4 để làm hoá trị trong tình trạng  không đi được vì yếu quá. Tất cả mọi người ở lầu 4 ngày thứ 5 đều đi tìm Hannah và lo lắng, bởi đó là lần đầu tiên và duy nhất họ thấy con bé gần như ko còn năng lượng.

Những ngày tháng khó khăn đó rồi cũng qua, kết quả cũng dần ổn định. Con bé nằm trong số 50% khối u teo nhỏ đi trong kỳ hoá trị. Vận động của con bé dần vững vàng và linh hoạt hơn, nói chuyện ngày càng khôn hơn và đấm bạn ngày càng nhanh hơn chính xác hơn. Tôi chưa thấy nó đấm thua trận nào hết, chỉ có tuyệt đối  không bao giờ nó đấm đứa bé hơn nó. Nó cực kỳ thích em bé. Mắt của con bé cũng dần trở nên tốt hơn nhiều, thị lực 10/10 và soi đồ ăn và rau rất kỹ. 

Ngày con bé được rung chuông chiến thắng sau khi kết thúc hoá trị tại Mỹ, mọi người đều tới và nói chúc mừng mẹ con tôi, chúc mừng con bé đã đi qua trọn vẹn hành trình ấy. Tiếng chuông ấy mẹ con tôi đã phải chờ đợi trong suốt 14 tháng trên tổng thời gian 20 tháng của hành trình.

Tôi lúc này hoàn toàn chấp nhận thực tế về con gái của tôi, về hiện tại và tương lai mà chúng tôi phải đối diện, về những bất chắc và rủi ro trên hành trình này.

Gia đình của chúng tôi sẽ bị chia tách mỗi người một nơi, vì mưu sinh, vì chuẩn bị hành trình tiếp theo cho con, vì sự ổn định ngắn hạn giữa các kỳ điều trị cho con bé. Tất nhiên ở tuổi đời còn trẻ và nhìn bạn bè tôi bay nhảy hoặc yên ấm bên chồng con, tôi vẫn có những giây phút vọng tưởng, nhưng rồi nó sẽ qua đi nhanh chóng. 

Ngày con bé được rung chuông chiến thắng sau khi kết thúc hoá trị tại Mỹ, mọi người đều tới và nói chúc mừng mẹ con tôi, chúc mừng con bé đã đi qua trọn vẹn hành trình ấy.
Tôi thường nói với con bé rằng Chúa rất bận, không phải lúc nào Ngài cũng hồi đáp nhanh chóng lời cầu nguyện của chúng ta, nhưng Ngài sẽ ko bỏ rơi những đứa trẻ dũng cảm!
Mắt của con bé cũng dần trở nên tốt hơn nhiều, thị lực 10/10 và soi đồ ăn và rau rất kỹ. Ảnh chụp bé trong ngày sinh nhật thứ 4

LỜI KHUYÊN: ĐỪNG NHÌN NGẮM NHỮNG GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC

Mọi người hỏi tôi về một lời khuyên cho ai đó có thể sẽ phải bước lên con đường có hành trình giống như mẹ con tôi. Tôi chỉ có thể nói rằng đừng nhìn ngắm những gia đình hạnh phúc toàn vẹn xung quanh, hãy xa cái gương, càng xa càng tốt!

Trước ngày con tôi lên đường tới Mỹ làm phẫu thuật, bố con bé hỏi tôi có muốn lựa chọn tín ngưỡng cho con bé không vì chúng tôi đều sợ con bé sẽ  không thể trở về nữa. Con bé sẽ cần một nơi để đến như Thiên Đường hay Kiếp Sau. Tôi đã lựa chọn dâng hiến con tôi vào bàn tay Chúa, vì ở nơi đó thì trẻ con không có tội, không có nghiệp chướng nào từ kiếp trước hay kiếp sau phải gánh.

Tôi thường nói với con bé rằng Chúa rất bận, không phải lúc nào Ngài cũng hồi đáp nhanh chóng lời cầu nguyện của chúng ta, nhưng Ngài sẽ ko bỏ rơi những đứa trẻ dũng cảm!

Theo chavame.com